Home / nếu một ngày em biến mất
Nếu một ngày em biến mất


6 đôi bạn trẻ tâm đầu ý hòa hợp trong chuyện tình yêu (Vlog Chiêm tinh)

Khi ta nhìn cuộc sống bằng đôi mắt mới (Bóng mát vai trung phong hồn)

Chuyến nhận ra trên con đường mang tên trưởng thành và cứng cáp (Cafe Vlog)

Đừng mặc kệ yêu một fan (Vlog Radio)
tamsukhuya.com - gồm một điều thật trớ trêu của trần gian này, chính là khoảnh khắc tiến công mất ai đó, thứ gì đó, bọn họ mới phân biệt tình cảm của chính bản thân mình dành mang đến những điều này nhiều đến cố gắng nào. Vậy mà lúc còn cạnh bên, ta lại ko phải trân trọng, giữ lại gìn. “Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi kiếm em chứ”
Dòng tin nhắn được gửi tới từ số điện thoại cảm ứng của Mai. Ánh đôi mắt anh chùng xuống, trầm ngâm. Điều anh lo sợ sau cùng cũng đã đi vào - ngày cô xa lánh anh.
Bạn đang xem: Nếu một ngày em biến mất
Vội vã xin phép rời ra khỏi cuộc họp, anh lao xuống dòng fan đông đúc. Trời bắt đầu mưa, phần đa hạt mưa đầu đông, giá buốt buốt.
Người ta nói tình đầu thường dang dở cùng để lại nhiều nỗi đau. Chắc rằng câu kia đúng với anh. Trang là mối tình đầu của anh. Lắng đọng nhưng các cay đắng.
Trang - thiếu nữ anh yêu với trân trọng. Lúc yêu Trang anh suy nghĩ chẳng nên thêm một ai khác, cả đời này anh chỉ cần phải có cô là đủ. Nhưng cuộc sống vốn dĩ có lúc nào cho phép phiên bản thân ta tự chuẩn bị đặt. Gần như cuộc gượng nhẹ vã, những bất đồng quan điểm, đầy đủ lần chiến tranh lạnh ban đầu xuất hiện, rồi một ngày anh phát hiện Trang gồm người bầy ông khác.
Anh cứ nghĩ phiên bản thân lúc đó sẽ phẫn nộ, sẽ đứng trước Trang mà lại hỏi anh đã làm cho điều gì sai, sẽ khiến cô phải lý giải lý vị vì sao lại giết chết tình yêu này. Mà lại lạ, anh bình tĩnh, thản nhiên. Anh không vội vàng vã hỏi han, ko sốt sắng search Trang. Sau 3 ngày không liên lạc, anh đến tìm cô với nói: “Chúng ta chia ly em nhé!”
Câu chuyện tình yêu xong nhẹ nhàng. Anh ko trách Trang, ko trách kẻ thứ ba, cũng không trách bạn dạng thân mình. Sau mỗi cuộc tình, tín đồ ta thường xuyên đổ lỗi rồi giận dỗi nhau, nhưng mà anh thì không, vì chưng với anh điều ấy đâu còn đặc biệt quan trọng nữa. Có lẽ rằng chỉ là một trong kiếp nợ, trả không còn nợ ta xa nhau. Đúng tuyệt sai chẳng cần đến một lúc sẽ phai, vốn không thuộc về nhau cho cuối cùng cũng biến thành không trực thuộc về nhau.
Bốn năm không thật dài, càng ko phải ngắn cho một mẩu chuyện tình yêu. Dẫu buông xuôi nhưng trong tâm trí anh luôn luôn khắc khoải bao ám hình ảnh xưa cũ. Bao hàm ngày long dong với rất nhiều nỗi bi lụy miên man chất chứa. Anh chạy trốn. Tuy nhiên cuộc chạy trốn của anh ý chẳng khi nào thực hiện tại được. Vày Mai - cô gái nhỏ dại bé xuất xắc cười.
Dù Mai đã mở ra trước kia trong cuộc đời của anh, tuy nhiên ngày ấy anh có Trang buộc phải mặc nhiên anh không xem xét người con gái này. Trang đi rồi, anh mới biết thì ra bao bấy lâu Mai vẫn luôn luôn bên mình. Cô luôn đến đúng lúc khi anh cần. Mai lắng nghe rất nhiều thứ anh kể, bờ vai nhỏ dại bé bé guộc là nắm mà một thằng bầy ông mạnh khỏe như anh phụ thuộc vào lại thấy ấm áp, an nhiên quá.
Xem thêm: Người Bị Sỏi Thận Có Quan Hệ Được Không ? Câu Trả Lời Cho Bạn
Anh thông thường có thói quen cất giấu nỗi buồn. Nhưng gồm gói ghém kĩ càng cho đâu thì chỉ việc nhìn vào ánh nhìn anh, cô hồ hết thấu hiểu.
Anh hay chạy trốn cả rứa giới, vùi bản thân ở chỗ nào đó mà ấp ủ những kỉ niệm đau buồn. Chắc rằng cô tín đồ duy nhất lật tung cả nhân loại và kiếm tìm thấy anh.
Mai luôn lộ diện với thú vui nhẹ nhàng, hiền hậu dịu khiến nỗi đau được sưởi ấm. Trái tim từng chút một được khâu vá. Bao năm với địa chỉ "bạn bè", 1 năm với sứ mệnh "bạn thân", Mai ở mặt anh. Đôi dịp anh tự hỏi thời gian bao lâu là đầy đủ để phần lớn thứ biến chuyển thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen thuộc với việc thủ thỉ cùng cô, mỗi về tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, hằng sáng thức dạy người thứ nhất nghĩ cho là cô. Đi ăn, xem phim, ẩm thực ăn uống hay dạo phố đều gồm cô bên cạnh. Thân quen với bài toán cô giỏi quên với hậu đậu, thường không mang áo mưa hay nhớ khoác thêm áo ấm khi trời lạnh, khiến cho anh lo ngại mà chạy đến. Cô giỏi khóc khi hại hãi, lẩn thẩn nghếch như một đứa trẻ có tác dụng anh nhọc lòng nhiều. Cô nấu ăn giỏi, anh quen thuộc với hương vị đó. Quen với dáng điệu của một cô gái có chút bụ bẫm mà xứng đáng yêu. Quen với ánh mắt sâu, êm ả dịu dàng nhìn anh lúc nghe tới những trung khu sự trải lòng. Anh thân quen với nụ cười ngọt hiền lành của cô.
Anh biết Mai bao gồm tình cảm cùng với anh. Anh cũng có, từ lúc nào anh đắn đo nữa, nhưng lại ép bạn dạng thân lấp nhận, không cho phép mở lòng, mặc dù thế càng không thích cô rời xa anh. Kẻ tham lam ước ao cô là của riêng rẽ mình. Anh loay hoay trong trái đất tình cảm anh tự sản xuất ra. Anh vừa hại vừa khinh ghét chính phiên bản thân. "Thời gian" là cách mà anh lựa chọn. Thời gian để quên và để bắt đầu. Tuy nhiên anh biết anh đang khiến cho cả hai mệt mỏi mỏi. Để duy trì cô, anh làm cho vai diễn "bạn thân", còn cô đồng ý vai diễn đó với đã đóng hết sức trọn vẹn, trả hảo.
Bao thọ là đủ để khâu vá một trái tim mang những thương tích? chắc rằng anh đó là một kẻ ích kỉ cùng tồi tệ trong mẩu chuyện này. Nhưng có ai phát âm anh? Nỗi nhức còn đó, anh không thích quá vội vã lại không nên lầm, anh sợ bạn dạng thân vì quá đau mà lại sẽ cầm tay nhầm người. Khi chưa xác minh được cảm tình của mình, anh không thích biến cô gái nhỏ dại bé cho sau kia trở thành kẻ sửa chữa thay thế đáng thương. Bởi vì vậy anh chọn thời gian làm cho tất cả cơ hội...
Ngày thận trọng sau từng nào giông tố. Trái tim mặc dù mang các vết sẹo tuy nhiên toàn trọng tâm toàn ý thuộc về riêng Mai. Dù thời gian có vội vã, dòng người có bon chen, lòng người dân có đổi thay, thì gồm một điều anh chắc chắn Mai vẫn luôn ở đó. Cô ra đi đó là để hóng anh đến.